Friday 20 July 2007

Vũ phong kiếm truyện - P2

Lời nói đầu: đây là câu truyện được biên soạn và phóng tác từ 1 câu truyện khác, có thật !

--------------------------------------------

Tóm tắt lại phần trước:

Tại hạ và thằng đồng môn, nhân 1 hôm đẹp trời, xuống núi, ngao du thiên hạ. Đến bên đầm sen cạnh Công Viên Vầng Trăng, bất ngờ gặp 4 vị cô nương, dung mạo hết sức xinh đẹp nên mới gặp lần đầu đã đem lòng thầm yêu, trộm nhớ. Vì tướng tá bọn tại hạ trông hết sức bình thường, nên muốn để 4 vị cô nương kia chú ý, không nhớ là vô tình hay cố tình 1 cách vô tình, rút Giản Phong Kiếm của mình ra…

Bốn vị cô nương đấy thấy bọn tại hạ xuất thân hèn mọn nên hình như không thèm động thủ, vô tình khiến bọn tại hạ chủ quan, dương dương tự đắc..Ai dè, mấy hôm sau, trong một lần tái ngộ trên Hot café quán, bọn tại hạ mới hiểu thế nào là sức mạnh của Vô Gian ỷ thiên kiếm < thiên kiếm chuyên bóc mẽ mấy thằng bốc phét >. Hôm đấy, mấy vị cô nương thương tình không truy sát, nhưng chắc là cũng có dụng ý chờ xem bọn tại hạ liệu còn cao thủ nào khác không, mất công bắt cá, phải bắt cá to nó mới sướng các bạn ạ...

Bao nhiêu bằng hữu, huynh đệ đều có thể nhờ vả, nhưng nghĩ lại, chuyện này mà lộ ra thì không có gì tự hào hết..Sao bao nhiêu lựa chọn, bọn tại hạ quyết định rủ thêm Đức Đại Vũ, sư huynh của tại hạ đi..Tại hạ nghe giang hồ đồn đại sư huynh của tại là cao thủ võ lâm, bản lĩnh cao cường, hoành tẩu giang hồ chả mấy khi thất bại. Chả biết liệu lần này có mã đáo công thành hay không, nhỡ có chuyện gì xảy ra thì không biết đào đất ở đâu mà chui xuống bây giờ..Nhưng dù sao, cả 3 cùng đi khiến bọn tại hạ cũng có phần nào an tâm..

Giản Phong Kiếm < kiếm chém gió của Simple > hôm đó được lau chùi, bảo quản thật kĩ lưỡng, nhưng không biết có phải mang ra sử dụng hay không…

Trên trời có triệu vì sao

Liệu trên mặt đất có bao anh hùng

Anh hùng mặc kệ anh hùng

Anh đây lên tiếng, anh hùng phải im…

Hôm đấy, tối HN 33°C, trời nóng hầm hập, gió lay lắt thổi, bụi cát bay đầy đường, không khí thật tang thương…Mồ hôi rịn ra ướt hết áo, khiến mặt đứa nào cũng lộ vẻ căng thẳng…Lầu 2 BizCafé quán trên đường Trần Hưng Đạo được chọn làm nơi diễn ra cuộc tỉ thí. Cả 3 đã bàn bạc rất kĩ trước chọn nơi đây làm nơi quyết đấu vì nơi đây rộng rãi, vắng vẻ, có thể tung hết cả kĩ năng của mình ra mà không sợ bị dòm ngó, bắt bài cũng như chẳng may đụng phải các cao thủ khác..

Trời càng lúc càng tối, con đường càng lúc càng vắng người qua lại..Một không khí im lặng đáng sợ..

Không phải đợi lâu, 2 nữ khách của chúng ta đã xuất hiện. Vẫn vẻ đẹp kiều diễm ấy, vẫn nụ cười tẩm thuốc mê ấy, vẫn ánh mắt nhẹ nhàng mà sắc như dao ấy khẽ lướt qua 3 đứa, phải người thường có cầm kiếm Thiên Vũ Phong < kiếm chém gió của Trời > cũng rơi kiếm mà chết đứng ấy chứ, nhưng rất may là 3 đứa hôm nay đã chuẩn bị hết sức kĩ lưỡng, nên chỉ hơi choáng 1 tí rồi lại bình tĩnh trở lại..

2 nữ khách có thoáng chút bối rối, không hiểu vì hôm nay bên tại hạ có thêm 1 người, lai lịch chưa rõ ràng hay vì chiêu phủ đầu kia hôm nay không có tác dụng nhưng rồi khẽ mỉm cười, ngồi xuống thủ thế. Không khí căng như sợi dây đàn, trong tiếng thở còn rõ cả tiếng ruồi kêu vo ve ở bàn bên cạnh.

Sau vài câu nhẹ nhàng đưa đẩy, bất ngờ, Đức Đại Vũ, nháy mắt tại hạ: “để tao” rồi từ từ vung Đại Vũ Phong đao lên. Thế đao rất từ từ mà có uy lực, người thường không đế ý thì không thể thấy được sức mạnh và sự bao trùm của nó:

_Ơ, em mới ở bên Đức về ah? Anh cũng vừa ở bên đấy về..

Bên kia, 2 nữ khách thấy thế chém tầm thường, nhưng không dám coi thường, nhẹ nhàng chống đỡ, thỉnh thoảng khẽ phản công, nhưng không ngờ, thế chém giả mà sức mạnh thật, Đại Vũ Phong đao chém liên tục, ngang dọc, dọc ngang, trên trời dưới biển, tiếng kiếm khi chạm nhau oang oang, xanh xanh, đỏ đỏ, hình ảnh hiện lên liên tục, đưa bọn tại hạ hết đi từ Đức sang tận Tây Ban Nha, từ quán café VN sang tận mấy nhà mấy sản xuất thịt bò bên Đức…Tại hạ và Gia Đại Quỳnh nín thở, câm lặng nhìn cuộc chiến, rõ ràng Đức Đại Vũ với thanh Đại Vũ Phong đang nắm thế chủ động, nhưng không có nghĩa bên 2 vị cô nương kia sẽ thua. Gió bão nổi lên khắp nơi, chiếc áo đẫm mồ hôi trở nên lạnh toát, toàn thân bắt đầu nổi da gà…

Sau 1 tuần café, cuộc tỉ thí vẫn bất phân thắng bại, 2 cô nương nháy mắt nhau chuyển thế kiếm:

_ Cấp 3 anh học ở đâu?

Thôi xong, trong đầu tại hạ thầm nghĩ, vì tại hạ biết Đức Đại Vũ trước đây xuất thân từ Trần Phú phong môn cùng 2 cô nương kia, tuy có khác thời điểm. Khuôn mặt Đức Đại Vũ vẫn lạnh tanh, chỉ có cái miệng là tiếp tục văng khẩu quyết. Tại hạ cũng không ngờ là cái thằng ham chơi lười học, coi trời bằng vung, coi trường bằng đinh thế này mà lại nhớ hết các sư huynh, sư phụ của mình. Quả này là không phải chém gió nữa rồi. Đúng như những gì tại hạ đã nghĩ, 2 cô nương không nhưng không chống đỡ nổi mà còn bị Đại Vũ Phong kiếm đưa hết chỗ này đến chỗ khác, từ lớp này đến lớp khác, hết năm này sang năm khác, gặp hết thầy này đến cô khác, không những thế mà còn phải há hốc mồm thán phục, con mắt nghi ngờ đã bắt đầu ánh lên những tia thán phục..Biết chiến thắng đã trong tầm tay, Đức Đại Vũ vẫn tiếp tục vung kiếm, con mắt thật man dại, không còn biết gì đến xung quanh.. trận đấu lúc này đã nằm trong tay hắn, tiếp hay nghỉ là do hắn muốn hay không mà thôi…

Tại hạ và tên đồng môn kia, mồm há hốc, toàn thân đông cứng, khuôn mặt thỉnh thoảng phải căng hết các cơ, nở 1 nụ cười khô dại, không người ngoài lại bảo “ trông ngu ra mặt”, toàn thân lạnh toát, đốt thuốc liên tục, khói thuốc không những làm cơ thể ấm lại mà khi bay lên, nhìn khói thuốc xoay tròn trên không trung mới biết thế gió mạnh như thế nào.. Mấy bàn café bên cạnh, hình như cũng bị trúng gió, đóng băng hay sao mà các đôi yêu nhau không còn thấy tâm sự, phục vụ quán cũng ngồi im không thấy đi tính tiền, mấy con ruồi vo ve nãy giờ, hình như bị gió thổi đập đầu vào tường chết rồi cũng nên..

_____________

Nói thật là từ thủa cha sinh mẹ đẻ đến giờ, tại hạ mới thấy hết được sức mạnh vũ bão của Chém Gió tuyệt kĩ là như thế nào..Cuộc tỉ thí hôm đấy mà kết cục như thế nào chắc các hạ cũng đã đoán ra được, chỉ biết rằng tại hạ và Gia Đại Quỳnh mặt cắt không còn giọt máu, trong khi Đức Đại Vũ vẫn tỉnh bơ. Đêm hôm đấy, sư huynh Đức Đại Vũ còn rủ tại hạ lên Cầu Giấy luyện công, nhưng tại hạ 1 phần vẫn còn chưa hoàn hồn với cuộc tí thí vừa diễn ra, 1 phần vì biết mình tài hèn sức mọn, luyện thêm mấy môn đỉnh cao của võ học nữa thì chắc chắn có ngày tẩu hoả nhập ma..Trước khi chia tay nhau, Đức Đại Vũ có truyền lại khẩu quyết của mình :

Đệ à, khi nào đệ có thể chém [ tất nhiên là chém gió rồi ] nữ nhi cũng như nam nhi, mà không có cảm xúc gì thì có nghĩa là đệ đã đạt đến cảnh giới giông như huynh rồi đấy !!”

Sư huynh nói hết sức chí lý và chân tình, nhưng đệ đã quyết rồi..

Giang hồ hiểm ác, ngoạ hổ tàng long, cho nên, sống trên đời phải biết mình là ai ! Từ hôm nay < thực ra là hôm vừa rồi > quyết rửa tay gác kiếm, Giản Phong Kiếm từ nay không bao giờ lộ diện !!

Vâng, và để chứng minh câu truyện của tại hạ là hoàn toàn có thật, tại hạ có thảo được 1 bản vẽ trong đó có đầy đủ Gia Đại Quỳnh < Quỳnh Đại Gia >, Đức Đại Vũ < Đức Gió to > và 4 vị cô nương xinh đẹp kia, kính báo ^_^ !

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

30 comments:

Ada said...

chai 3 a nay ru đi cưa gái ma lam e cứ tưởng là làm chuyên j kinh thiên động địa!!hix..
@ A. Duc: hnao cho e muon kime voi da nha!!
@ A. Hoang Anh : tối wa bảo a co 1 tí việc là a ngồi sáng tác truyện kiếm hiệp đó ha a?!!hii.. đổi ngề lun đi a, xem trên tàu có cần thuê ng fuc vụ chương trình "kể chuyện e nge ko a" !!hii..

Ada said...

Ma nay a moi dau 2 thay a bao chi co 2 cô sao trong anh lai co tận 4 cô thế a?!!hii..

ßε Ç♂๑L said...

ah mà nói chung là tại hạ cũng biết mình tài hèn sức mọn...nhưng dưới ngòi bút của thiên hạ đệ nhất văn chương thì tại hạ hình như đã được đẩy lên 1 tầm cao mới... người ta bảo là cao thủ thì thường hay giấu mặt.. mà tại hạ thì... bị bại lộ hết chân tướng rồi ... :P

ßε Ç♂๑L said...

tại hạ xinh trích dẫn 1 cái ví dụ hết sức giản dị như sau :
1 tay chơi golf mà tự luyện thì có thể đánh xa 150m
tay đó mà được thầy giáo chỉ bảo thì sẽ đánh xa khoảng 220m
Muốn đánh xa 250m thì phải học lại từ đầu...
Tại hạ xin kính báo cùng các độc giả là tại hạ mới đánh xa 150m thôi.... còn đồng môn sư đệ của tại hạ thì sắp đánh được 250m rồi :P thật là kung fu hút tờ :P

Simple said...

hehe..mày nói thế d' ai hiểu :P Để tao dịch lại cho nó dễ hiểu hơn nhé:
*Người xưa có nói:
_1 tay cao thủ Chém gió, nếu tự luyện có thể chém 1-4 người một lúc, tốc độ xuất chiêu trung bình.
_Nếu hắn có sư phụ thu nạp và chỉ bảo, có thể chém ~10 người 1 lúc, tốc độ xuất chiêu rất nhanh.
_Còn nếu hắn muốn xuất chiêu cực kì nhanh và có thể chém tất cả mọi người < nghĩa là nói cái d' gì mà người khác cũng tin sái cổ luôn ấy > thì phải học lại từ đầu < từ hồi mẫu giáo ngồi tập đọc tập viết, và được các sư phụ tặng phiếu bé ngoan cuối tuần ấy >
hehe...

linhChip said...

chua ra tuyet chieu danh tra^'n giang ho^`...t ho^i do*.i part III va^.y

Ben 58 said...

còn thừa cô nào bô ban cho e fat hehe
mà Đức man dại dạo này dã man wá nhờ hihi bái phục bái phục

Ada said...

Can bộ j ma ki cuc.!!! thi sinh ko hiu r lam bai nhầm thì sao!!!hehe.. uh, thì a cứ kể di e van nge day ma!!hii

₪[nH๑]₪ said...

dù trời quang mây tạnh gió đìu hiu thì Đức Đại Vũ vẫn dùng Đại Vũ Phong xoay vần tất cả cát tug bụi mù... thật là bái fục bái fục...

linhChip said...

minh tap mo^n " pho'ng ha. Phong" cua mon fai' co^? nhue^'...

Hổ con said...

nay co can phai dem nhau ra boi bac truoc ban dan thien ha the ko ha anh oi?hum

Welcome said...

gió to là đổ chùa, mà đổ chùa là tượng lo, tượng lo là ...........:))=))

Simple said...

@VOV: tượng lo là...bị rút ruột..hehe...
@Ada: Này, em nhớ đọc cho nó kĩ vào nhớ, rất là dễ hiểu cho nên cán bộ coi thi không giải thích gì thêm. Mờ, em thích thì để anh kể chuyện cho em nghe nhé :))
@Hocon: anh đã cố giấu mà em lại cứ thích hét to lên, chán thật :P Bây giờ thì ai cũng biết là em hết rồi đấy =))
@Ben: hehe..thế chú nghĩ là có thừa không? Bô ban là chuyện nhỏ , chỉ sợ ban rồi lại mất tập trung, đứng ở cửa này nhìn sang cửa bên cạnh :P
@Nhọ: trong lúc mình ngáy o o, thì Nhọ nhà ta lại cứ lọ mà lọ mọ..
@Chíp: cái quả "Khí toạ đan điền" sau đó xuất chiêu thành chưởng khí "Cuồng phong trung tiện" quả thật là chưa thấy hắn đem ra sử dụng...Nghe nói Chíp đang khổ luyện môn này ?? =))

|Q|~|Q| said...

.... tại hạ cũng cảm thấy xấu hổ khi cả 3 cùng quyết tâm đi luyện công, 2 đồng môn thì đã có những đẳng cấp không tầm thường 1 chút nào thì mình lại vẫn đang lẹt đẹt ở tận đâu đây... Chắc bẩm sinh tại hạ không hợp với cái môn này, xin xuống núi trở về cuộc sống an bình.

ßε Ç♂๑L said...

@CHip: hi`nh nhu* m chua thuong thuc' Cuo`ng Phong Trung Tien nhi? :PP hihi the ma cu noi nhu* dung roi :{
Hoa nao` hoa ko tho*? ... di't nao` di't ko tho*? hihihi
@Q: o the' cac' ha. cu~ng co' cam` sa'ch vo*? di ho.c day' ah ?? hihi

Standby said...

Phù..ù...ù..Cuối cùng cũng ngâm cứu xong phần 2 của các hạ. Đúng là chân nhân bất lộ tướng. Không biết các hạ có thâu nạp thêm đệ tử trân truyền không để tại hạ xin bái các hạ làm "sư phò".Hê.he..

Simple said...

hmm...Thằng Quỳnh không thấy đao kiếm gì cả, nhưng thấy đi Đông về Tây, ai ai cũng biết, em nào cũng hay...thật không phải bình thường..linh tinh lại chính là cao nhân bất lộ tướng, mày ạ :D

|Q|~|Q| said...

Tại hạ cũng cầm sách vở đi học, nhưng mà đi theo 2 huynh đệ với trình độ quá chênh lệch, tại hạ đã cố hết sức nhưng không thể... Thế nhưng tuy tại hạ không đạt được cảnh giới cao như 2 huynh, nhưng xét về độ sát thương, hiệu quả thì tại hạ chưa chắc đã kém hơn 2 huynh đâu...

ßε Ç♂๑L said...

@Quỳnh: Huynh đài lại khách khí rồi.. tầm công lực của huynh đài sát thương trên diện rộng ... hihihi thế mà ...

Pilote said...

Tai ha bai phuc,hoa ra tu truoc toi nay song chung voi toan "Cao nhan bat lo tuong" ma tai ha khong duoc biet.Duc Dai Vu hinh nhu con co ngoai hieu la"Tu'c ca^`u ha^.u ve^. che'm" dung khong Simple Dai Nhan =))

₪[nH๑]₪ said...

=)) =)) =))
thời thế đâu loạn lạc, đâu cần tìm ra ai là đệ nhất thiên hạ môn fái Đại Vũ Phong... nhưng lại có vô số các chiêu độc mình chẳng cần tìm đâu xa mà cũng có thể học được <chỉ bằng cách đi mây về gió 3 "cung điện" là có thể nhích dần từng bước, thật là thích thú>
***
Hôm nay học thêm được một chiêu :
B1 : cứ Chém đối fương Bị Thương cái đã
B2 : xét xem tình thế ra sao mà quyết định có Xuống Kiếm hay ko :))

₪[nH๑]₪ said...

<< khi nào trình cao hơn sẽ học nốt chiêu : nhất kiếm nhất sát. Quả thật lợi hại lắm! [gật gù gật gù] >>

Simple said...

@anh Quyềnh: chính xác huynh ạ, tại Đoàn Bay Gia Trang thì đúng là hắn có biệt hiệu là Túc Cầu hậu vệ chém =))
@Standby: xin liện hệ số máy 0906.266.466 để biết thêm chi tiết nhé, xin cám ơn :D
@Đ.Choá: hôm qua mới biết phong cách ám toán của thằng Q...Nó chỉ chém người ta bị thương thôi, sau đó "ghét" ai thì mới xuống kiếm...hix..nghe nói số nạn nhân đâu phải chỉ đếm trên 10 đầu ngón Thiết trảo đâu...

Standby said...

Oai roài.Chán lắm! Tu luyện chán chê, xuất quan tưởng chừng cũng có thể hành tẩu giang hồ. KO ngờ chư vị đây quá giỏi, tại hạ nhìn qua mà thấy buồn cho mình. Hix. Công toi rồi. Mình sẽ Mai ẩn giang hồ thôi.

|Q|~|Q| said...

ak ak, huynh nói lộ hết bí kíp của tại hạ... Tài vì sư phụ trước kia có dạy, tập luyện làm sao để Nhất kiếm nhất sát thì hẵn khoe khang. Đẳng cấp của tại hạ chỉ mới có sức sát thương nho nhỏ, làm sao dám mang ra sử dụng tuỳ tiện được. .

Simple said...

@Quỳnh: hahaha..ghê thật..lại còn có cả Thiên kiếm nhất sát...haha...
@Nhọ: biết cho nhiều vào rồi lúc bị chém cũng có đỡ được đâu hihi.. mà chẳng may đỡ được thì đời thí chủ lại cô đơn mà sầu khổ mà thôi, thiện tai, thiện tai..
@Standby: ơ mà tại hạ mạn phép hỏi thí chủ, thí chủ tu luyện công lực phái nào thế?

ßε Ç♂๑L said...

hihi có khi nó lại thợ làm vườn..nhưng mà còn ko lấy tiền công nữa cơ :)) tầm sát thương rộng .. nhưng ko sâu :)

ßε Ç♂๑L said...

hihihi .. chui tít vào đây nói xấu mà cũng bị tóm

|Q|~|Q| said...

giống thợ làm vườn á? hmmm..

|Q|~|Q| said...

để tao hái quả cho mày xem ...

Post a Comment