Tuesday 31 October 2006

Thế giới ảo




Đêm hôm qua không ngủ được ( thì bình thường cũng thế, mọi người khỏi phải lo) nằm nghĩ linh tinh, chợt thấy buồn cười, tạo sao dạo này mọi người blog nhiều thế, đâu đâu cũng thấy blog, gặp em nào xinh xinh "em co blog không?" haha..Cũng chợt giật mình khi nhận ra, việc đầu tiên chào buổi sáng không phải là vươn vai nhìn mặt trời, cũng không phải lắng nghe hoạ mi hót, cũng chẳng phải công tác vệ sinh cơ thể, mà là ngồi ngay vào bàn máy tính xem có new message nào không, xem có comment nào không..Bệnh nặng rồi nhỉ?

Người ta bảo chat chit, blog blit này cũng là một thế giới thu nhỏ, ngẫm lại cũng đúng. Này nhé, hãy tưởng tưởng bạn là một thành viên mới của một ngôi nhà (một ngôi nhà toàn thế hệ của bạn ở thôi ), trong đó mỗi người có một căn phòng. Những ngày đâu tiên bạn rất bỡ ngỡ, không biết phải trang trí cho căn phòng của mình như thế nào, đồ đạc sắp xếp ra sao. Thế rồi bạn cũng quen dần và bắt đầu cảm thấy thân thiết với những người cùng nhà với bạn. Những lúc rảnh rỗi bạn lại sang phòng của những người bạn đó tán gẫu, hỏi thăm sức khoẻ của nhau. Thật là thích thú khi biết hôm này ở phòng này hôm nay có gì mới, ở phòng này hôm nay đang có chuyện buồn, còn phòng kia thi đang có chuyện vui, thằng A hôm nay đi làm muộn phóng xe như điên, thằng B đang viết bài thu hoạch về mùa Táo, con C đang buôn chuyện về những chuyến du lịch của nó..hihi..thật là vui..

Thế rồi đến một ngày bạn tự nhủ, mình phải ra ngoài cho nó biết. Thế là bạn bước chân ra khỏi ngôi nhà yêu thương của mình. Hoá ra xung quanh căn nhà của bạn là rất nhiều những ngôi nhà khác, to có, bé có,"người đẹp trong mắt 1 vài người" có mà "người đẹp trong mắt tất cả mọi người" cũng có, nhưng có đặc điểm chung là rất đông người..Bạn sẽ cảm thấy rất hạnh phúc vì thành phố nơi bạn đang ở toàn những con người trẻ tuổi, cởi mở, sẵn sàng nói chuyện, tâm sự với bạn..Thế là sẵn lúc rảnh rỗi bạn đi trêu người này một tí, khen người kia một tí, chẳng mấy chốc, list friend của bạn dài dằng dặc. Vốn thông minh, giỏi giang, quan hệ rộng nên bỗng chốc bạn trở nên nổi tiếng, người này truyền miệng người kia đến làm quen với bạn. Chả phải lợi dụng nhau đâu nhưng như thế cũng đủ để bạn cảm thấy tự hào và sung sướng rồi.

Rồi bạn bỗng nhận thấy một thực tế là: mình có quá nhiều bạn, bạn thân thì ít, bạn xã giao thì nhiều. Ban là người tốt đấy, ban quan tâm đến mọi người thật đấy, nhưng không phải là tất cả mọi người. Khi bạn ra đường sẽ nghe thấy đại loại "aaa..it's him, I know him, he's my friend "..Để rồi một lúc nào đấy bạn đành phải thở dài mà nói rằng "Hey friends, I'm sorry but we're not FRIEND". Thật là phù phiếm phải không?

Bạn trở lại ngôi nhà của bạn, những người bạn thân của bạn vẫn còn đó. Họ vẫn rất vui vẻ và đáng yêu. Họ cũng có rất nhiều những người bạn khác, nhưng họ biết phải quan tâm đến ai trước, ai sau. Ngôi nhà và những người bạn thân của bạn đó chứ không phải ai xa lạ, không phải những em "xinh đẹp trong mắt tất cả mọi người" ở tít bên kia con đường (biết đâu đã chồng con hết cả rồi cũng nên). Bạn sẽ mỉm cười hạnh phúc khi nhận ra rằng để có bạn đi uống càfê chỉ cần qua phòng bên cạnh, gõ cửa "Êu, còn tiền không, tao với mày đi uống cafe"..haha...

************

Haha..Viết lung tung thế mà dài phết, hy vọng mọi người đọc qua và sẽ hiểu. Mình chỉ muốn gửi đến mọi người những lời chúc tốt đẹp nhất và " TÔI YÊU TẤT CẢ CÁC BẠN. Này , nếu lâu rồi tôi không liên lạc với bạn thì cũng đừng trách tôi nhé, chúng ta vẫn là bạn mà. Khi nào bạn có tiền, tôi có thời gian thì chúng ta đi uống cafe nhé "

Read rest of entry

Monday 30 October 2006

Be' Yeu^




Gần 4h chiều rồi mà sao em vẫn không gọi cho anh? Anh nghĩ chắc em đang bận lắm nên anh cũng không gọi lại. Thế rồi 5h đến lúc nào không biết. Anh chợt hơi buồn vì giờ này máy bay đã cất cánh, nhưng rồi lại thôi, anh lại thấy vui vui vì em đã quyết định chọn cho mình một hướng đi mà nhiều người cho là đúng. Tuổi trẻ phải làm hết mình, học hết mình, còn trẻ còn phải học, về già rồi kiếm tiền sau cũng không muộn, chính em cũng từng nói "mất gì chứ tiền thì kiếm lại được" mà phải không?

Anh cứ chờ mong điện thoại của em, nhưng anh cũng chẳng hiểu mình sẽ nói gì nếu em có gọi. Chúc em may mắn chăng, chắc lại thừa rồi, vì em luôn nói với anh về cuốn "Bí mật của may mắn", về câu chuyện của 2 chàng hoàng tử đi vào rừng tìm kiếm sự may mắn để rồi cuối cùng nhận ra may mắn hoàn toàn phụ thuộc vào bản thân chứ không phải từ trên trời rơi xuống. Anh nghĩ mãi rồi, nếu em có gọi anh sẽ chúc em mạnh khoẻ, trong em gầy gầy thế này trông đẹp lắm, nhưng anh vẫn thích em béo béo một chút hơn, trông giống con heo con, như nick heoconlonton anh hay dùng để bắn Half Life hồi trước ,anh sẽ chúc em luôn vững vàng và có niềm tin trong cuộc sống mặc dù bên cạnh em sẽ không có những người thân, những người mà anh biết em luôn yêu quý và là chỗ dựa tinh thần rất lớn cho em..và dù anh không nằm trong những người ấy, nhưng anh vẫn muốn gửi đến em những lời chúc tốt đẹp nhất..

Mọi người vẫn nói " người ta thường không hiểu hết giá trị những thứ mình có cho đến khi đánh mất nó". Anh hy vọng mình sẽ kịp nhận ra mình đã đánh mất những gì và đã tìm được những gì. Có những việc không bao giờ là muộn phải không em?

Read rest of entry

Saturday 28 October 2006

Bad day: October 28, 2006

************


Merrimy: so tao den lam

Merrimy: bat may tran D thu 6 toan thua thoi

Merrimy: hom nay ke. xem the nao

quynhcadet: lolz


*************


Merrimy (10/28/2006 1:44:14 AM): haha...bremen an1 roi

quynhcadet (10/28/2006 1:44:22 AM): sac

quynhcadet (10/28/2006 1:44:24 AM): may dnah duoi ma`


*************


Merrimy (10/28/2006 1:51:53 AM): aaaaaaaaaaaaa

Merrimy (10/28/2006 1:51:56 AM): thua that

quynhcadet (10/28/2006 1:51:56 AM): nhan ong y xem co keo nao ma go ko

Merrimy (10/28/2006 1:51:59 AM): den qua

Merrimy (10/28/2006 1:52:02 AM): deo go~ nua


*************






























Image 39'Mainz [0 - 3] Werder Bremen
14'[0 - 1]M. Klose Image
19'[0 - 2]A. Hunt Image
20'[0 - 3]M. Klose Image

 


*****************


(10/28/2006 2:15:30 AM) Merrimy ngat'


*****************

Read rest of entry

Thursday 26 October 2006

CLICK - Best film of the year




Hãy cảm thấy biết ơn và cảm nhận từng phút giây của cuộc sống.

"He's always chasing the pot of gold, but when he gets there at the end of the day, it's just... corn flakes." ( Tạm dịch là "Anh ta luôn cố gắng kiếm tìm cái hũ vàng để rồi khi tìm thấy thì hoá ra chỉ là một hũ bỏng" ). Đó là một câu nói nhẹ nhàng nhưng rất ý nghĩa trong film "Click" mà mình mới xem tối hôm nay.

Bạn là một người tốt, bạn là một người vui tính, bạn muốn kiếm thật nhiều tiền để cuộc sống của mình và của những người thân xung quanh mình có thể hạnh phúc. Mục đích tốt đẹp và tưởng chừng đơn giản ấy hoá ra lại không hề như mình tưởng tượng. Đôi lúc mình cũng cảm thấy mình thật giống nhân vật trong phim, cảm thấy cuộc sống này không hề giống như mình muốn nó phải trờ thành, có quá nhiều khó khăn mà mình không muốn đối mặt, có quá nhiều mơ ước mà mình chưa bắt tay vào làm, mà cũng không dám chắc là có làm được không..và chỉ muốn cuộc sống hãy [B] Simple như nó should be...Hãy tưởng tượng, bông nhiên bạn được trao cho một cái điều khiển có thể làm mọi thứ ( yeah ), có thể tua nhanh những lúc khó khăn, quay ngược trở về nhưng giây phút hạnh phúc, dừng hẳn thời gian và những thời khắc bạn muốn..Lúc đầu xem film mình bảo anh chàng này thật sung sướng, để rồi lúc hết phim mới giật mình nhận ra rằng mình thật là may mắn khi mình không tốt đến mức được người ta tặng cho chiếc điều khiển kia.

Một bộ phim thật nhẹ nhàng và xúc động, mình không muốn nói nhiều về bộ phim, nếu bạn muốn review thì click vào đây Click-review , nhưng thực sự bộ phim này nói thế nào cũng không đủ, hãy để chính bạn thưởng thức, hãy để chính bạn sống cùng với nhân vật.


"Hạnh phúc không phải ở cuối con đường mà là ở từng bước chân bạn đi" .Tối nay mình đã cười thật vui và mình cũng đã khóc thật nhẹ nhàng, thế là đủ...

Read rest of entry

Monday 23 October 2006

Entry for October 23, 2006




Hôm nay CN, ở đây chả có cửa hàng nào mở cửa cả, thế là ở nhà cả ngày. Buổi sáng, trời nắng nhưng gió bên ngoài to, thổi cứ vi vu vì vù. Mắt mũi còn tờ mờ, mở chưa rõ đã nghe loáng thoáng các bác bên ngoài đã ngồi chờ mình dậy nấu bữa sáng. "Mình có ăn sáng đâu mà phải nấu??" Đã thế cứ chui vào trong chăn ngủ cho bõ ghét.

Buổi tối, trời bắt đầu mưa, dạo này thời tiết bên này buồn cười thế đấy, cái lúc cần mưa thì không mưa, cái lúc người ta muốn ra ngoài đường thì lại mưa. Ăn xong mấy bác ấy rủ lên casion nộp tiền, mình thì lại chỉ thích đi Red Light, thế là vứt các bác ấy vào Casino kèm theo lời chào quyết thắng. Mình cứ khích ông Khải lên Red Light, nhưng ông anh ốm yếu ấy không hướng thú chuyện gái mú này và cũng không thích trời mưa. Mình bảo lên đấy anh em uống bia, ngắm gái và hút tài mà là vui rồi, nhưng đúng như mọi người bảo, ông này cứng đầu thật, mình mà có xe riêng mình đi 1 mình cũng đẹp, chả cần...Cuối cùng thì để chiều mình, về nhà mấy anh em bật loa lak lư, hút thuốc quấn ( ông ấy bảo là tài mà mà mình chả thấy fê j cả ) và..xem SEX ! hehe..Tính ra thì hôm này mình cũng tham gia đủ cả, không đi casino nhưng bạn Đ cũng đốt hộ mình 2t, hix hix..(Thất vọng quá,chắc sau chuyến này thi bye bye bóng banh nhe')


Thôi, ngất !

Read rest of entry

Saturday 21 October 2006

Neitherland October 21, 2006

          Hôm nay nhận được tin của bạn Đ thân yêu, sướng hết cả người, lương thế mới gọi là lương chứ, những nỗi chán chường của những ngày làm việc quên đêm quên ngày đã lùi vào quá khứ, thay vào đó là 1 niềm vui âm ỉ ( vậy là cuối tuần lại có thể tự tin cá bóng rùi hihihi...).


Không hiểu 20/10 ở nhà mọi người có chương trình j vui không, có tồn nhiều tiền nong, công sức chiều các người đẹp không, chứ ở bên này chả phải lo nghĩ gì về chuyện hoa hoét. Nhưng nói thật chứ, các "đồng nghiệp" bên này khó tính gấp vạn lần các em xinh đẹp bên nhà. Người ta có câu: " muốn ăn thì lăn vào bếp", ở đây thì lại :"muốn ăn thì gọi người khác dậy",VHCL. Này nhé:


_Chuyện thứ nhất:

Vừa mới ăn sáng lúc..12h trưa xong, đang ngồi nhâm nhi ly trà thì ông KHẢI về "Ơ thế mấy chú cháu đã ăn uống j chưa?". " Ừ, mới ăn sáng xong, Hoàng Anh vào chuẩn bị bữa trưa đi nào" ".....!!!!" (VHCL).."Hoàng Anh xem thế nào để hôm chú về ( 3 hôm sau ) tăng lên 3 cân là đẹp". <ÔI, VL>


_Chuyện thứ hai:

Sau tuần trà dư tửu nhậu, nguyên văn của bác H :"Ở quê chú, chuyện đàn ông vào bếp nấu nướng là không bình thường. Đàn ông là fải lo những chuyến to tát ấy" <Ôi, VL> ( chẳng lẽ lại nói: uh, ở quê cháu cúng thế!!)


Thành phố Haarlem mình đang ở thật là thanh bình, không ồn ào, không xô bồ, người dân ở đây rất nhiệt tình và noi tiếng Anh rất tốt ( ông Khải nói dân ở đây thích nói tiếng Anh hơn tiếng HL ). Câu đầu tiên khi bạn vào các cửa hàng ở đây là "Is there anything I can help you" nói = tieng bản địa kèm theo 1 nụ cười thật tươi. Mình rất thích những căn hộ ở HL này, rất xinh xắn, nhiêu lắm là 2 tầng, nhưng dù nhà to hay nhà nhỏ đều có một vườn hoa trước sân,  fần lớn có 2 mặt là kính đưọc đóng trong những khung gỗ rất tự nhiên ( ở VN mà thế thì vỡ lâu rồi ).




 Hôm nay trời thật đẹp, không như mấy hôm trưóc trời đất có fần u ám,toàn nằm ở nhà đắp chăn bông nghe "Queen of the Night" của bạn Đ, hôm nay quyết định đi lên AMS shopping và làm quả Red Light tour ^_^. Cảm nhận đầu tiên là " Đồ ở đây thật đẹp". Cảm nhận tiếp theo là "Đồ ở đây thật đắt". ** Muốn mua thật nhiều mà tiền chả có bao nhiêu** Thôi đi xem cho nó sướng mắt, thích cái j thì vào thử, ngắm nghía cho chán rồi cởi ra tra lại, the là sướng rồi, hihi..Buổi chiều, khu Red Light của AMS chưa nhộn nhịp như ban đêm, thỉnh thoảng thấy mấy em tóc vàng, da trắng xinh đẹp nhún ngảy câu khách thì mình đứng lại nhìn, mặc kệ các em ra sức chào mời, thế là hưởng thụ rồi ^_^ ( cái chỗ này lâu lâu mình lại nhớ, thế mới chết, hình như nghiện rồi thì fải..)


( Tự nhien tìm thấy cái clip này, thôi thì mọi người cùng đi du lịch Red Light nhe' ^_^ )


 


Read rest of entry

Tuesday 17 October 2006

Sad [N] Lone




          Hà Lan 1 ngày thật đẹp, nắng trong vắt, trời trong veo, gió nhẹ và hơi lành lạnh. Xỏ giày và mặc 1 cái áo khoác nhẹ rồi đi ra ngoài đường, mình có cảm giác như mình là một người nhàn rỗi nhất thế giới. Thỉnh thoảng 1 vài chiếc xe ô tô đi qua, một vài người đi xe đạp đi qua còn lại trên đường từ nhà đến siêu thị có mỗi mình mình đi bộ. Tự nhiên mình thấy nhớ Montpellier da diết, cũng không khí này, cũng cảm giác này và cũng cô đơn như thế này.


Mới hôm vừa rồi thua mất 5t tiền thua độ làm mình chán quá, lại không biết thằng Đ thanh toán hộ mình cho xong chưa, không cứ nghĩ đến cảnh người ta kêuca tên mình là mình lại oải hết cả người, chả tập trung làm được cái j`.


And suddenly, I miss her. Really miss her like some years ago. Separation make people think of each other, espeacially the ones important to them. This cold weather some years ago, I walked alone like this and I thought of her, I wanted to buy something for her, wanted to see her smile. Now I wonder why I miss her so much. She's not beautiful but she has something very special in my eyes, her smile, maybe. But the most important is, she make me confident, I don'tknow why, but with her, I feel so peaceful, so comportable, so relax..She makes me the man, she makes me who I am...Just some more weeks, there will be forever for me to see her again. I'm crying myself thinking of that.


 

Read rest of entry

Friday 13 October 2006

Nuoc mat' Sua Tuoi !




 


 


Các bạn thiếu nhi VN thân mến,




Tên của mình là Sữa Tươi. Tầm quan trọng của mình thì khỏi phải bàn. Các bạn biết không, sau Chiến tranh thế giới thứ hai, người Nhật bắt tay vào công cuộc xây dựng, phục hồi đất nước lẫn cải thiện giống nòi, và mình được xem là một trong những nhân tố quan trọng.


Ngày ấy, người Nhật đã đưa mình vào trường học để trẻ em uống miễn phí. Hiện nay, ở các nước tiên tiến, người ta làm mọi cách để mình rẻ như nước lã; để mình đến được với tất cả các bạn thiếu nhi, không phân biệt giàu nghèo. Đơn giản bởi mình có nhiều dưỡng chất để giúp các bạn phát triển thể lực, thể hình và trí lực.


Nhưng thật đáng buồn, mình đã không thể đến được rộng khắp với các bạn thiếu nhi VN. Các bạn đừng trách bố mẹ các bạn, bởi mình quá đắt so với thu nhập của họ! Đơn giản bởi nếu các nước tìm mọi cách làm thấp giá của mình, thì ở đất nước các bạn lại đánh thuế mình đến 30%! Chưa kể, dòng họ Sữa Tươi của mình còn bị làm ô uế thanh danh bằng những anh chàng giả mạo do các công ty bị tiền làm mờ mắt.


Mình mong các bạn hiểu cho nỗi khổ của mình. Mình rất muốn đến với tất cả các bạn, nhưng híc...híc... (thư đến đây thì không đọc được vì nước mắt Sữa Tươi làm nhòe).


 


                                                                                 (www.tuoitre.com)


 


Comment:                     Mình đọc bài này thấy cũng buồn buồn, rõ ràng là chúng ta còn chịu nhiều thiệt thòi. Nhớ lại cách đây không lâu, mẹ mình cứ kêu ca "có mấy kênh nước ngoài (BBC, CNN) phát không cho người dân nâng cao tiếng Anh, dân trí không làm, khoá vào kiếm mấy đồng..". Chán !

Read rest of entry

Monday 9 October 2006

Công thức chọn bạn đời




Hôm nay rỗi rải đọc được bài này của bác sadbuttrue2631985 thấy buồn cười hay hay, mạn phép copy lại ( nói lại bài này không phải do mình viết ^^ )

Trong cuộc đời này cái gì cũng là tương đối, một giờ bên cạnh cô gái đẹp trôi qua nhanh như tên bay, nhưng năm phút bên cạnh Thị Nở lại kéo dài như một thiên niên kỷ. Chúng ta suốt đời luôn luôn phải so sánh, cân nhắc, quyết định, lựa chọn giải pháp tối ưu cho mình. Từ việc chọn xe máy, mua nhà, đi du học, cho đến mua 1 cái bánh cũng phải có so sánh thiệt hơn. Thế nhưng với việc chọn gái - một trong 3 việc quan trọng nhất của cuộc đời (tậu trâu, lấy vợ,làm nhà) - thì chúng ta lại không có một công thức, một phương pháp luận khoa học nào cả, mà toàn nhắm mắt dang chân để xem con tạo xoay vần đến đâu - thật là vô cùng bất hợp lý. Vấn đề này tôi đã trao đổi với nhiều người nhưng chẳng ai đưa ra được cái gì đó dễ chấp nhận. Lần này những mong các cao thủ cùng cho ý kiến để đưa ra được 1 công thức trong sáng nhằm đánh giá, cho điểm gái. Làm sao để áp dụng công thức này, khi gặp gái chúng ta có thể nói luôn - em này (ví dụ) 225 điểm, cao hơn em XYZ gì đó 13 điểm. Ðược như vậy thì mọi chuyện sẽ đơn giản đi rất nhiều, và khi lấy vợ chúng ta sẽ lượng sức mình chỉ lấy được em ví dụ tầm tầm 195 - 198 điểm thôi, sẽ không bị tình trạng ân hận vì lấy phải em quá kém cỏi, hoặc là cố gắng quá sức mình dẫn đến tình trạng gia đình thiếu hạnh phúc trong tương lai.Image Hosted by ImageShack.us

Mặc dù mới nhìn thấy rất rắc rối phức tạp, nhưng phân tích ra thì gái chỉ có 3 thuộc tính cơ bản là nhan sắc, học thức + tính cách và tài sản (thường là của hồi môn). Chúng ta sẽ cho điểm gái theo cả 3 thuộc tính này, tôi tạm cho mỗi thuộc tính 100 điểm. Tức là điểm cao nhất (lý tưởng) mà gái đạt được là khoảng 300 điểm - Chú ý là vẫn có thể hơn 300 điểm, nhưng như thế người ta gọi là lạc tới thế giới thần tiên rồi (Laughing)

Về nhan sắc, theo đánh giá của xã hội bây giờ thì gái chuẩn ở VN là cao 1.62m, nặng 45kg, 3 vòng là 90cm, 60cm, 90cm. Về nước da thì theo tôi đen hay trắng không quan trọng lắm. Về gương mặt thì rất khó đánh giá, nhưng tạm chia thành 5 lọai:rất xấu, xấu, bình thường, xinh, rất xinh. Sẽ phân bố điểm nhan sắc của gái như sau:
Chiều cao: 20 điểm. (nếu cao 1.62m), mỗi cm thấp hơn bị trừ 2 điểm. Từ 1.62cm - 1.70cm thì mỗi cm cao hơn được cộng 2 điểm. Nhưng từ 1.70cm trở lên thì sẽ bị trừ 2 điểm cho mỗi cm dư ra. Với thực tế dân tộc Việt hiện nay có lẽ gái cao 1.80cm và gái cao 1.52cm nhìn đều kinh tởm như nhau. Nên thang điểm thế này là khá hợp lý.

Cân nặng: 20 điểm (nếu nặng 45kg), mỗi kg thừa hoặc thiếu sẽ bị trừ 2 điểm 3 vòng: 20 điểm (nếu 3 vòng là 90cm, 60cm, 90cm), mỗi cm lệch ra khỏi 3 con số này sẽ bị trừ 0.5 điểm Khuôn mặt: 20 điểm.: rất xấu: 0 điểm, xấu: 5 điểm, bình thường: 10 điểm, xinh: 15 điểm, rất xinh: 20 điểm. Tất nhiên là đánh giá xinh xấu nó phụ thuộc vào thẩm mỹ mỗi người, nhưng chênh lệch cùng lắm 5 điểm là nhiều, chứ không thể có con nào xấu mà lại thành xinh được, vượt 2 cấp không phải là chuyện đơn giản.
Tuổi tác: 20 điểm Gái chuẩn thì khoảng 20 - 24 là vừa. Bé hơn thì non quá, mà già hơn thì cũng khó nhá. Ta lại cho gái 20 tuổi thì được 20 điểm, mỗi tuổi cao hơn hoặc thấp hơn sẽ bị trừ 2 điểm.

Về học thức và tính cách. Học thức cho 40 điểm, tính cách 40 điểm, trinh tiết cho 20 điểm. (Nói thế nào thì nói, còn trinh vẫn hơn)

Học thức 40 điểm: Gái không nên quá dốt, dốt chán lắm, mà cũng không nên quá giỏi, giỏi còn chán hơn là dốt. Về phần kiến thức ta lấy chuẩn là tốt nghiệp ÐH - cho 40 điểm.
Nếu tốt nghiệp phổ thông trung học hoặc Master được 30 điểm, cấp 2 hoặc tiến sỹ: 20 điểm, cấp 1 hoặc trên tiến sỹ: 10 điểm. Giáo sư hoặc mù chữ: 0 điểm.Image Hosted by ImageShack.us

Tính cách 40 điểm: Gái thì phải biết 10 việc cơ bản sau đây: 1. Nấu cơm, 2. Giặt quần áo, 3. Làm việc nhà, 4. Trang điểm nhà cửa, 5. Ăn nói nhỏ nhẹ, 6. Biết điều, 7. Nhường nhịn, 8. Lễ phép với bạn chồng, 9. Có hiếu với cha mẹ chồng, 10. Chung thủy. Nếu đủ các tiêu chuẩn này được 40 điểm. Thiếu điểm nào trong 10 điểm này sẽ bị trừ 4 điểm.

Trinh tiết 20 điểm: Còn trinh thì được 20 điểm, mất rồi thì thôi. Bỏ qua.

Về tài sản: Phần này không phải là không quan trọng. Gái có hồi môn 10 tỷ thì dù có là Thị Nở cũng có thể xem xét được. Ðề nghị cho 10 điểm với mỗi tỷ tài sản gái được hồi môn.

Lấy ví dụ: gái tên ABC có chiều cao 1.58cm, nặng 47kg, 3 vòng là 85cm, 62cm, 87cm, học xong Master, 26 tuổi, đã mất trinh, tính cách OK hết chỉ không biết nấu ăn, bố mẹ cho hồi môn 1 căn hộ trị giá 1 tỷ 2, thì sẽ có:

Ðiểm nhan sắc: 12 + 16 + 16 + 8 = 56 điểm
Ðiểm tính cách + học thức: 30 +36 = 66 điểm
Tài sản: 12 điểm
Tổng: 134 điểm.

Thấy chưa: hết sức rõ ràng, minh bạch, không có gì phải lăn tăn cả. Nếu như bạn thấy sức mình chỉ lấy được vợ khoảng 135 điểm thì gái ABC là lựa chọn mặc dù hơi "cân non" một chút, nhưng cũng được giá rồi. Còn nếu bạn nghĩ mình hoành tráng thế này gái phải trên 200 mới chơi, thì có thể đặt vấn đề thẳng với em: hoặc là em về em xin bố mẹ thêm 6 tỷ 6 (66 điểm) nữa hoặc là chúng ta sẽ làm bạn, có phải đỡ mất thời gian cả 2 bên hay không?

Read rest of entry