Thursday 24 January 2008

Anh xin lỗi

Anh xin lỗi..

Thực sự là hôm nay anh rất bực và buồn..

Chúng mình lại cãi nhau, chuyện tưởng chừng rất bình thường, nhưng nó khiến anh phải ngồi lại và suy nghĩ..

Em lại giận hờn, lại ghen tuông và bắt đầu suy nghĩ tiêu cực.

Em tức anh vì anh nói chuyện nhẹ nhàng, lịch sự với bạn gái cũ.

Em tức anh vì anh nói thật với em chuyện anh sẽ vào sg để phỏng vấn chuyển loại.

Không phải là anh bất ngờ, anh đã quá quen với những suy nghĩ của em như vậy. Nhưng thực sự hôm nay em khiến anh rất bực mình. Anh biết em sẽ phản ứng, nhưng anh không nghĩ em sẽ phản ứng như vậy. Khi báo tin cho em, anh không chờ đợi những lời nói cay nghiệt như thế. Anh chờ mong 1 sự khích lệ, 1 sự tin tưởng. Không những không có những điều tưởng như đơn giản như thế, em còn làm anh rất buồn, thực sự rất buồn..

Anh xin lỗi..

Anh xin lỗi khi anh kỳ vọng vào em quá nhiều, anh đặt niềm tin vào em quá nhiều và cũng do anh quá chiều chuộng em. Anh vô tình quá, anh không để ý rằng em vẫn còn quá trẻ con, ít ra là so với anh. Em vẫn quen được chiều chuộng, em vẫn quen được đòi hỏi...Em không có lỗi.. Anh mới là người có lỗi. Anh kì vọng quá nhiều, anh vẫn tưởng em hiểu anh..Nhưng thực sự là em không hiểu anh 1 tí nào..

Anh muốn em thay đổi quá nhiều, quá nhanh.. Yêu đương đơn thuần thì chả cần phải thế, cứ yêu thôi, đến đâu rồi đến, không hợp thì tính sau.. Nồi nào thì sẽ úp vung nấy. Có lẽ anh mắc sai lầm khi hơi quá nghiêm túc trong tình yêu. Anh đỏi hỏi ở em nhiều quá, những điều chắc là hợp lý và cần thiết ở 1 người vợ hơn là 1 người yêu. Anh muốn gò cái vung sao cho hợp cái nồi, trong khi cái vung nó chưa sẵn sàng làm điều đó...

Anh không biết mình còn cố gắng được bao lâu.. nhưng thực sự cứ thế này sẽ làm anh cảm thấy mệt lắm... và chắc là em cũng cảm thấy thế...

Chúng mình hãy cứ yêu thôi đã nhé...

Read rest of entry