Saturday 21 April 2007

Entry for April 21, 2007

1 căn phòng ấm áp

1 đêm yên tĩnh

1 mình..

.....

1 tình yêu...

Listen and feel the night...

Read rest of entry

Tuesday 17 April 2007

Oánh lô

Ảnh có tính chất minh hoạ vớ vẩn..

--------------------

*** Trên trời ***

Mr A: Nghe nói FT lần đầu đỏ lắm phải không anh?

Mr B: uh, bọn đại gia đầu tháng toàn làm vài phát..

Mr A: hở hờ, thế tối nay em làm con đề..

Mr B + Simple :

*** 2' sau ***

Mr B + Simple: Thật à? Ai thế?

Mr A: Người yêu em..

Simple: hehe..lần đầu tiên..kiki..em quyết tâm về làm con 01..

----------

*** Dưới đất ***

Simple: " Mày báo hộ tao 100 đ con 01 nhé"

Đ.Choá: "ok, rồi nhé"

---------

*** 19h30 ***

Loại giải
Số trúng thưởng
Giải đặc biệt
70590
Giải nhất
24915
Giải nhì
31330 01624
Giải ba
06403 73560 40557 74308 00066 09335
Giải tư
7005 3447 5122 6033
Giải năm
6849 9575 6253 0098 9436 7352
Giải sáu
061 704 695
Giải bẩy
09 55 66 17

------------------

Đ.Choá: "Số mày nhẻm lắm.."

Simple: " Tại nó bảo lần đầu..nên tao nghĩ ra con 01.."

Đ.Choá: " 01 là hiếp dâm mày ạ ! " <!!!>

Simple: <ac.ac.>

------------------

Simple message Mr A : "Anh ơi, toạch rồi"

Mr A: " keke.."

Simple message Mr A: " Anh về xem lại hàng họ thế nào đi nhé, hix.."

Mr A: "kaka..check"

--------------------

~>_<~

Read rest of entry

Saturday 14 April 2007

Messages

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

N73 đẹp nhờ ^_^

----

Simple: " Lâu lắm rồi không nhắn tin hay gọi điện cho em nào, chả biết phải nói cái gì.."

Đ.Choá: "Nhắn tin đi rồi sẽ quen.."

-----------------------------------

"..Em đang đi chơi với người yêu em, em không muốn người yêu em buồn.."

"..Người yêu làm cùng ngành nên em không muốn người yêu em hiểu nhầm, thế nhé anh nhé, em chào anh.."

------------------------------------

Simple: " Tao thấy tao như thằng nhà quê ấy.."

Đ.Choá: " VL hehe..mày hợp với đá bóng hơn đấy."

Simple: " Uh, đéo hiểu ngày xưa tao có người yêu kiểu gì.."

Đ.Choá: " Thì thế.."

----------

----------


Làm sao kiếm được nhiều tiền ?
Làm sao kiếm được tên miền thật ngon ?
Làm sao giấc ngủ cho tròn ?
Làm sao khi chết vẫn còn lưu danh ?
Làm sao để tiền bóng banh ?
Làm sao để nó nhanh nhanh sinh lời ?
Làm sao sống giữa cuộc đời ?
Làm sao sống được chơi bời xa hoa ?
Làm sao cứ mãi trêu hoa ?
Làm sao biết được người ta yêu mình?
Làm sao biết cách tỏ tình ?
Làm sao biết được rằng mình đang yêu ?


~>_<~ Have a nice weekend, everyone ~>_<~

Read rest of entry

Wednesday 11 April 2007

Entry for April 11, 2007

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Lại thêm 1 cuốn sổ nữa rồi đấy..

Không biết..

...nên...

Viết hay không viết...

"..Phần thưởng dành cho những người dũng cảm, nhưng sẽ là sự trừng phạt cho những kẻ mù quáng...Cuộc đời vẫn vậy, ngọt ngào nhưng cũng nghiệt ngã vô cùng..." <A.Thắng £ >

Có bao giờ..nó là phần thưởng dành cho những kẻ...mù quáng

Read rest of entry

Friday 6 April 2007

Chuyện tưởng tượng..

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

"Những người bên dưới kia, họ đang đi tìm cái gì thế nhỉ?"

Hắn tự hỏi bản thân cho dù biết sẽ chẳng bao giờ có câu trả lời. Từ trên này nhìn xuống, con người thật nhỏ nhoi, họ như một đàn kiến di chuyển hối hả một cách mất trật tự. Mặt trời đã gần tắt, không hiểu do hơi lạnh buổi chiều hay do khói bụi của một thành phố mà người ta hay gọi một cách mĩ miều là đang phát triển thần tốc mà hắn thấy mọi thứ thật xa xôi, mờ ảo. Còn ở đây, mọi thứ thật nhẹ nhàng- trong căn phòng của hắn.Hắn cứ đứng bên cửa sổ hồi lâu. Những suy nghĩ không đâu vào đâu cứ hiện ra rồi lại tan đi, y như con gió nhẹ đang luồn qua những tấm rèm cửa sổ vậy.

Chả mấy khi được nghỉ làm sớm, chả mấy khi hắn có được cảm giác thư thái như thế này. Chỉ vài chục phút trước đây thôi, hắn cũng chỉ là một con kiến trong cái dòng đời đang tất bật, cố tìm đường về tổ như những con người tội nghiệp dưới kia thôi. Thế mà giờ đây, trong căn phòng ấm áp này, những cảm xúc lại thật là khác biệt. Thiên đường và thực tại thực ra có xa nhau lắm đâu, chỉ có điều người ta không nhận thấy hoặc là cố tình không nhận thấy mà thôi.

"Mình đang đi tìm cái gì nhỉ?"

Hắn chợt nghĩ rồi thoáng rùng mình, không để cho cái suy nghĩ ấy tồn tại lâu trong tâm trí. Một câu hỏi đơn giản mà dường như mở ra một con đường mênh mông vô định trước mặt hắn. Không thể để 1 câu hỏi ngớ ngẩn như thế phá đi cái cảm xúc thanh bình mà lâu lắm rồi hắn mới có được như thê này. Hắn cố tình để gió thổi bay cái ý nghĩ ấy đi cho dù hắn biết, sẽ có lúc nó quay lại. Có điều không phải lúc này thôi.

Hắn còn muốn gì được nhỉ? Một công việc ổn định, một đồng lương tương đối, tuy chưa đủ để lên mặt khệnh khạng với đời, nhưng cũng đủ để mua cho hắn một căn phòng rộng cũng phải đến trăm mét vuông trong một khu chung cư mà những người lạc quan như hắn gọi là cao cấp. Một căn phòng cũng như mọi căn phòng khác, nhưng nó mang lại tiếng cười cho gia đình hắn, mang lại tiếng cười và tình yêu của vợ hắn dành cho hắn. Hắn cũng yêu nàng lắm. Hắn yêu nàng vì nụ cười của nàng, vì sự lạc quan đôi khi hơi mơ mộng của nàng. Nàng thực tế nhưng cũng đơn giản như con người hắn. Biết mình là ai và biết chấp nhận, hắn nghĩ đó là những yếu tố mang lại hạnh phúc cho ngôi nhà bé nhỏ này của mình.

Chiếc ôtô màu vàng xinh xinh đi qua ngã tư, quặt vào tầng hầm khu chung cư. Vậy là nàng đã về, cô vợ bé nhỏ của hắn đã về. Nàng cũng về thật sớm. Chắc là để chuẩn bị cho bữa cơm nho nhỏ mà hắn mời mấy đứa bạn thân đến ăn. Cuối tuần mà. Chơi thôi. Căn phòng vào cuối tuần thật là vui vẻ. Mấy đứa bạn thân của hắn cứ đúng cuối tuần là lại tụ tập về đây. Có đứa đã lập gia đình, có đứa chưa, nhưng tất cả đều thoải mái. Trong thời đại này, có được 1 nhóm bạn thân chơi với nhau vô tư, không bon chen, không so đo tính toán như thế này, thật là một món quà quý giá của cuộc sống.

Hắn dựa lưng vào chiếc sofa. Thật êm! Những lúc vợ hắn ngồi bên cạnh, dựa đầu vào vai hắn, mang lại cho hắn sự thanh bình, hắn lại có thêm 1 cảm giác khác. Thật ấm !

Con người hiện đại thật là đáng thương, họ nghèo lắm, họ nghèo đến mức chỉ còn lại ..tiền bạc.. *

Tiếng ghita tràn ra khắp căn phòng, tiếng sáo mênh mang sao lại đi vào lòng hắn như thế, giọng ca của Katie Melua như đang nói thay con tim của hắn..

There are 6 billion people in the world
More or less
And it makes me feel quite small
But you're the one I love the most of all..

Yes, you're the one I love the most of all..

---------

* trích một câu của Trang Hạ.

Read rest of entry

Wednesday 4 April 2007

Thơ tình

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Hôm nay tớ ngồi tớ nghịch linh tinh. Thế là tớ lục lọi tìm thấy bài thơ mà ngày xưa Ex của tớ viết cho tớ. Ngày xưa, cái thời mà chưa có email hay YM! gì cả ý, muốn liên lạc bí mật với nhau, bọn tớ toàn phải viết thư tay cho nhau thôi, rồi ..chuyển từ người này qua người khác.. . Chữ xấu,viết mất công nhưng mà vui lắm. Tớ tìm thấy bài thơ này trong cái đống thư ngày xưa của tớ. Nhiều thư lắm ý ( ngày xưa đến lớp để viết thư mà). Bao giờ nhà tớ mà to ra, tớ sẽ dành hẳn 1 phòng đẻ trưng bày chúng. Có thể đối với các cậu nó chả khác gì 1 đống rác, nhưng với tớ nó là cả 1 tài sản vô giá đấy. Bài này tớ rất là thích vì nó đặc biệt và dành riêng cho tớ. Bây giờ đọc lại nó lại gợi lại cho tớ cái thời trẻ con ngày xưa ngây ngô, lãng mạn :

....

"Hoàng hôn xuống trong nắng chiều le lói

Khi Anh buồn em chẳng biết làm sao

Nhưng anh Ơi dù mọi việc thế nào

Hãy vượt qua Đừng nản lòng, thất vọng

Em chẳng biết khi Buồn anh có khóc

Nhưng em tin anh sẽ Cố để quên

Bởi vì anh luôn biết vượt Lên trên

Hãy tự tin, và vui lên anh Nhé ! "

....

Đấy, các bạn có thấy bài thơ này có gì đặc biệt không nhé. Tớ ngồi tớ nhìn xung quanh, tớ bỗng nhận ra, cái tuổi Quý Hợi, cái tuổi mà người ta bảo đại tốt, đại phát này, hoá ra rất là khổ về đường tình duyên. Mấy thằng bạn tớ, chả có thằng nào gọi là Happy cả..(hay tại bọn nó đều là bạn tớ nhỉ?..)

Read rest of entry