Friday 5 December 2008

Entry for December 05, 2008

Photobucket


Lại thêm 1 ngày nữa thức dậy với một tấm thân ẩm ỉ, mệt mỏi.

Ngoài trời nắng đẹp, lành lạnh, nhưng không khiến tinh thần thoải mái thêm tí nào. Từ lúc mở mắt ra đến lúc bộ não bắt đầu có hành động suy nghĩ thì hình như lại có dấu hiệu của stress. Chả hiểu từ lúc nào nó dường như mất hết tinh thần lạc quan yêu đời như trước rồi, thay vào đó, nhìn vào đâu cũng thấy những tín hiệu xấu. Công việc, tiền nong, gia đình, bạn bè, người yêu...vv.. Toàn những điều tiêu cực khiến nó phải lo lắng. Thực ra lo lắng cũng chả làm được việc j`, nhưng không hiểu sao nó cứ lo lắng. Phải chăng cái giá phải trả cho việc trưởng thành, biết suy nghĩ là người ta phải nhìn thấy mặt tiêu cực của sự thật?

Khi bạn cảm nhận được sự giới hạn về khả năng của con người mình, của hoàn cảnh của mình.. và bạn không thể làm gì trước sự thật đó, thì đó là lúc bạn bị stresssss...Cũng có thể mọi chuyện không đến mức phức tạp như thế, như nó từng nói với bạn nó là " tất cả đều vì tiền thôi mày ạ "...

Nó mắc quá nhiều sai lầm về kinh tế. Những sai lầm trước đó mà hậu quả đến bây giờ mới thật xự hiện hữu trong mắt nó. Những sai lầm mà nó vừa mắc phải. Những sai lầm mà nó tưởng như sẽ không bao giờ mắc thêm 1 lần nào nữa. Những sai lầm khiến bản thân nó thực sự thấy SỢ. Nó giống như bạn cứ vô tư bước thêm 1 bước nữa và rồi chợt nhận ra rằng dưới chân mình không phải là mặt đất nữa mà là 1 vực thẳm đen ngòm, sâu hun hút...Hụt hẫng..Sợ hãi.. Quá trễ vậy..

Sai lầm nối tiếp sai lầm..

Biết là sẽ phải sửa sai. Nhưng chợt thấy con đường dài quá..

....

1 comments:

BXulove said...

như kiểu là bị rơi vào ma trận ấy nhỉ ..hix ! chưa biết bao giờ mới tìm thấy đường ra ....

Post a Comment