Sunday 16 September 2007

1 buổi sáng...

5h sáng, tự thưởng cho mình 1 nụ cười, nó tắt TV, tắt máy tính và nhẹ nhàng lăn lưng lên chiếc đệm đã trải ra từ tối hôm trước…

_______

6h sáng, chuông đt kêu, tracking gọi đi làm. Nhìn 2 lon bia lăn lóc mà bực hết cả mình. Người ta cứ bảo nó giúp, bảo nó thông cảm, thế đến lúc nó nhờ vả thì người ta có nghĩ đến những lúc như thế này không? Đang suy nghĩ xem có nên đi hay không thì chị Hằng xếp lịch cũng gọi điện đến nhờ. Uh, thôi thì cố vậy, nó cũng rất quý chị ấy…

Chả kịp đánh răng rửa mặt cho sạch sẽ, mất nửa tiếng để chạy từ nhà sang Gia Lâm rồi nó lại mất nửa tiếng để chạy từ Gia Lâm về nhà. Nhân vật chính của chúng ta hoá ra là ngủ quên mà lại tắt máy. Chả hiểu trời thương nó hay sao mà cũng gọi được lão ấy dậy. Diễn viên đóng thế bể show lại dật dẹo đánh xe về nhà... Thôi, thà mất 1 tiếng buổi sáng còn hơn là mất cả ngày…Kể ra vẫn vui chán…

Một thằng thanh niên quần đùi áo cộc, tóc tai bờm xờm, ngáo ngơ vượt hết đèn xanh đến đèn đỏ, lướt qua dòng người đang ngay ngắn dừng chờ đèn đỏ, đầu đội mũ bảo hiểm 1 cách hết sức nghiêm túc và tự giác, bất chợt nó thấy thật bơ vơ lạc lõng…

Lâu lắm rồi mới có 1 buổi sáng nó dậy sớm và lượn loanh quanh như thế này. Chả hiểu là cố tình hay vô tình, nó không lái xe về nhà mà vòng qua những con đường mà đã lâu lắm rồi nó không đi qua. Đây là con đường đến trường cấp 1 và cấp 2 ngày xưa của nó. Mất có 4’ để đi bộ từ nhà qua đây, thế mà dường như lâu lắm rồi nó không đi qua. Chiếc xe đi chầm chậm, cái cảm giác quen quen là lạ. Nó nhìn ngó xung quanh, lòng đầy mâu thuẫn, vừa muốn thấy 1 khuôn mặt thân thuộc nhưng đồng thời cũng vừa muốn tránh…

Hai bên vỉa hè, lúc này vẫn là nơi để người ta bán đồ ăn sáng cho bọn học sinh, cũng như cho dân cư mấy khu xung quanh này. Thế nhưng, nó nhớ cái ngày xưa của nó khác bây giờ lắm rồi. Ngày xưa 2 anh em nó dắt nhau đi ăn sáng, nó chả nhớ là mỗi đứa được 2ooo hay 5ooo để ăn sáng nữa. Nó chỉ nhớ sẽ là vừa đủ nếu như ăn đúng theo ý thích của mỗi đứa, còn nếu tiết kiệm thì chỉ đủ ăn để rồi thòm thèm, nhưng sẽ lại tiết kiệm được mấy nghìn mua linh tinh. Hồi đấy nghĩ ra bao nhiêu thứ, nó nhớ lúc đấy đã từng suy nghĩ, nếu mỗi ngày tiết kiệm được 1ooo ăn sáng là 3 hôm đã mua được 1 quyển truyện tranh rồi…1 tuần nhịn ăn sáng là đã đủ tiền để làm bao nhiêu thứ khác… Bỏ vào lợn chẳng hạn này... Để dành mua quần áo này...

Cái cảm giác cầm 1o.ooo hồi đấy nó sung sướng hơn là cái cảm giác cầm 1 triệu bây giờ…

Cũng phải 10 năm rồi chứ có ít đâu…

Nó đi lòng vòng thêm 1 lúc nữa rồi ăn 2 bát xôi chè hết 6ooo và thêm 1 bát bún riêu hết 8ooo...

20 comments:

Leonlai said...

ca? ne? roi' j` phai the' lo cho minh trc chu' :(

ßε Ç♂๑L said...

Cao nhân thường bất lộ tướng
... Cao thủ thường ko cần ngủ...

nguyetanhnnt said...

xin loi anh nhe

|Q|~|Q| said...

chả fải là cả nể đâu, mà gọi là "hành xác".
thức luôn đi, đi uống cốc cafe 8000, nhanh ...
đêm qua mày kiếm được mấy nghìn bát xôi chè hay là lại đi mất mấy tạ thóc?

ChU hEO... said...

hichic...sang som da co 1 entry tam trang roi...an the da du no chua A???

Hổ con said...

hwa chat chit den 5h sang ma cu lam chuyen nhe.

linhChip said...

thik nhat chi tiet " thay minh lac long~ ... "
Tat ca chi la nguy bien : " hay doi mu bao hiem "

Serenade said...

"No" lai co tam trang roi phai ko? Co giao muon chuyen sang day van chac phai hoc "no" nhieu!

Ada said...

a mum nhi`u thế..

Simple said...

@Ada: ăn bù những ngày gian khó em ạ..
@Nhọ: thế thì nên ăn mấy bát nhờ, hờ hờ...mà có chỗ nào cháo sườn 35oo không?

ChU hEO... said...

ac.ac.nghi~ de^'n ma^'y ba't xo^i da^'y chi? muo^'n nga^'t tho^i a ah.hichic...nuo^'t k no^?i.kekeke...nhung a cu~ng hay da^'y chu' va^~n co`n a(n xo^i che` du*o*.c...kekeke :)

₪[nH๑]₪ said...

hôm nào đi cháo sườn 4ooo đi...hihi

Simple said...

@Đ.Choá: mày học được cái kiểu spam này của thằng nào thế? :-w
@Serenade: cô giáo còn không biết mang sách vở, cơm gạo sang học nó đi còn chần chờ gì nữa ^^
@Chíp: chuyển sang đầu tư "mũ bảo hiểm" hay sao mà quảng cáo nhiểu thế :P
@Hổcon: hehe..có người bảo mình lắm chuyện mới sợ chứ..này, soi gương chưa thê?
@Chu: không no = mấy bát xôi hôm qua em ạ :(
@Quỳnh + Trung: hix..lo cho bản thân đấy chứ...
@Bé Yêu: Em có lỗi gì với anh đâu, anh thấy em có lỗi với bản thân mình ấy :P

XuKem said...

chắc lúc đó mất xiền nên mới suy nghĩ về giá trị của nó

(^_^) said...

Ha viết blog hay thật đấy!

**Sunflower** said...

anh này hâm hâm roài nên mới viết đc 1 bài như thế này!há há! may mà ông ý chỉ hơi buồm vu vơ nên chỉ ăn hết có 2 bát xôi chè và 1 bát bún riêu chứ k thì........=))

Simple said...

@NgónÚt: em này hâm hâm roài nên mới comment như thế này :))
Đấy là anh còn buồn buồn đấy, nhưng mà chắc cũng chẳng bằng em lúc bình thường :P
@Phương: gọi là có tí tâm trạng thôi, chứ cần j phải hay ho..
@ChùBáXủ: em đúng là chỉ được cái toàn nói đúng..
@Chu: em về sau có muốn ăn xôi cũng chưa chắc đã được đâu :P

ChU hEO... said...

hichic...sao lại k được ăn hưm a???lúc nào muốn ăn xôi e lại kêu a đèo đi ăn...kekeke...lúc đó a lại ăn 2 bát...;)keke

Serenade said...

hehe. Cũng định lên đường sang học "nó" nhưng sợ đông đúc chật chội lại phải bon chen...thôi về tự học qua blog vậy...

♡Ŧяаиς♡ ڸ٥ﻻ ﻉ√٥ﺎ ٱ said...

Cháo sườn 35oo hử...thế thì đừng ăn quẩy...nhé! hihi

Post a Comment